Mà Yến Khinh Vũ từ đầu đến cuối một câu cũng chưa từng nói, hiển nhiên, nàng vẫn còn đang tức giận. Tô Trần có chút đau đầu.
Giờ phút này hắn thật sự rất hối hận. Nhưng hối hận cũng vô dụng, hắn chỉ có thể chờ sau này xem có cơ hội để Yến Khinh Vũ tha thứ hay không.
Lúc này, Diệp Linh Khê hỏi: “Tiêu cô nương, không biết vì sao, ta cảm thấy muội có tâm sự, là đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Hả?” Tiêu Nguyệt Nhi sững sờ, sau đó lắc đầu cười nói: “Không có gì.” Diệp Linh Khê nói: “Ta không tin, vừa rồi lúc trò chuyện, ta phát hiện muội luôn thất thần.” Tiêu Nguyệt Nhi trầm mặc một lát, sau đó nói: “Quả thật là có chút chuyện.” Diệp Linh Khê hiếu kỳ nói: “Chuyện gì vậy? Có thể nói cho ta nghe một chút được không?” Tiêu Nguyệt Nhi trầm mặc hồi lâu mới gật đầu nói: “Ừm.” Nói xong, nàng không che giấu vẻ u sầu trong mắt nữa,
“Ta có một tỷ tỷ, tên là Tiêu Tử Yên, chỉ có điều, bởi vì mấy chục vạn năm trước xảy ra chút chuyện, cho nên đến bây giờ tỷ ấy vẫn còn đang hôn mê.” Diệp Linh Khê nhíu mày, nghi ngờ nói: “Chuyện gì vậy?” Tiêu Nguyệt Nhi trầm mặc một lát, sau đó nói: “Trước khi nói, ta muốn giới thiệu qua về tỷ tỷ của ta.” Diệp Linh Khê gật đầu nói: “Ừm.” Tiêu Nguyệt Nhi nói: “Ta cũng nghe phụ thân kể lại, lúc ấy ta còn chưa được sinh ra, phụ thân nói, tỷ tỷ của ta khi đó, thiên phú tu luyện cực kỳ yêu nghiệt, chưa đến ngàn tuổi đã đột phá đến Tiên Hoàng cảnh!” Nghe vậy, Diệp Linh Khê gật đầu,
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây