Mà lúc này, quảng trường không một bóng người, nhưng lại toát ra bầu không khí quỷ dị và nặng nề.
Nhìn quảng trường vắng lặng, Lâm Phàm cau mày, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác: “Tiền bối, những người mà người nói đâu?”
Liễu Mộng Ly im lặng một lát, sau đó nói: “Ta cũng không rõ.”
Lâm Phàm vẻ mặt ngưng trọng, không hỏi thêm gì nữa, hắn xòe tay, Thị Huyết Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay.
Trực giác mách bảo hắn, nơi này càng yên tĩnh, thì càng nguy hiểm, cho nên lúc này hắn phải hết sức cẩn thận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây