Kiếm Tâm an ủi: “Tông chủ, ngài đã là người đứng trên đỉnh phong của hạ Tiên giới rồi, người đừng suy nghĩ nhiều nữa.”
Lý Bác Sơn trầm mặc một lát, sau đó lắc đầu cười nói: “Ngươi nói đúng, với độ cao hiện tại của ta, đã là mơ ước của tất cả sinh linh ở hạ Tiên giới rồi, ta còn tự ti làm gì?”
Kiếm Tâm mỉm cười nói: “Người nghĩ như vậy là đúng rồi.”
Lý Bác Sơn nhìn Kiếm Tâm, lắc đầu cười nói: “Ta sống đã lâu như vậy, vậy mà còn chẳng bằng một tiểu bối như ngươi, thật sự sống uổng phí rồi.”
Kiếm Tâm nói: “Tông chủ sao có thể nói như vậy? Ban đầu khi biết được phía trên Ngụy Tiên Cảnh còn có nhiều cảnh giới như vậy, phản ứng của ta cũng giống như người, chỉ là sau này ta đã nghĩ thông suốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây