Ta Vốn Vô Địch, Không Cần Tu Luyện

Chương 208: Ai bảo ta lương thiện cơ chứ?

Chương Trước Chương Tiếp

Đỗ lão đã bị dọa vỡ mật, vẻ mặt cầu xin tha thứ: “Tiền... Tiền bối, tha...”

Phụt!

Giọng nói của Đỗ lão đột nhiên im bặt, chỉ thấy giữa lông mày của hắn đang cắm một đạo kiếm khí.

Hai mắt Đỗ lão trợn tròn, cả người chết đi trong tuyệt vọng.

Thấy một màn này, Tần Thời và Tần Bác Thư nuốt nước miếng, giờ phút này, bọn họ vô cùng sợ hãi.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (3) - 🎫Đề cử (0)