“Cô chủ, cô sao vậy?” Cô hầu gái nhỏ bị tiếng khóc của Mẫu Đơn làm thức giấc, ngơ ngác nhìn cô.
Mẫu Đơn vừa khóc vừa nói: “Vân Cảnh là phụ nữ!”
Cô hầu gái nhỏ lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
Mẫu Đơn không rõ mình đã khóc bao lâu, đến khi khóc xong, cô lau nước mắt rồi nói: “Tôi muốn gặp Vân Cảnh tiên sinh, nhất định phải gặp cho bằng được!”
Trước đây, cô thật ra không có quyết tâm nhất định phải gặp Vân Cảnh. Cô sợ nếu gặp rồi sẽ thất vọng, dẫu sao Vân Cảnh viết văn rất hay, nhưng bản thân có khi lại chỉ là một ông chú hói đầu, lùn tịt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây