Ta Viết Tiểu Thuyết Ở Dân Quốc

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy ngày nay, Tang Tiền thị tranh thủ lúc Tang Học Văn lên cơn bị nhốt trong phòng thì ra ngoài đi dạo, mua ít rau từ những hộ nông dân xung quanh, đậu nành trên bàn là bà mua hôm qua.

Bà đưa cho người ta hai đồng, người ta nhổ cho bà mười mấy cây đậu nành, hôm qua Tang Học Văn hái một nửa vỏ đậu, bóc ra được khoảng một bát đậu nành.

Tang Cảnh Vân múc canh cải chua vào cơm, lại múc thêm hai thìa đậu nành, ăn rất ngon miệng, Tang Cảnh Hùng bên cạnh lại tỏ vẻ tủi thân.

Đáng tiếc không ai để ý đến cậu, cậu lại sợ Tang Cảnh Anh đánh... Liếc nhìn Tang Cảnh Anh một cái, cậu cúi đầu ăn cơm.

Tang Tiền thị, Lục Doanh và Tang Học Văn ba người chỉ xới một ít cơm, ăn cùng với bí đỏ, cũng không gắp nhiều thức ăn, Tang Cảnh Vân thấy vậy, múc cho Tang Tiền thị và Lục Doanh mỗi người hai thìa đậu nành.

Cơ thể của hai người họ cũng cần được bồi bổ.

Còn Tang Học Văn... Đậu nành không nhiều, ông ta đừng ăn nữa.

Ăn cơm xong, Tang Cảnh Anh nhìn Tang Cảnh Hùng: “Mày đi theo tao đến huyện thành, giúp người ta viết thư.”

“Hừ, đi thì đi!” Tang Cảnh Hùng hừ lạnh, nhưng trong mắt lại có sự mong đợi.

Cậu rất vui khi được đến huyện thành giúp người ta viết thư, chỉ là viết chữ thôi mà, cũng không mệt!

Buổi trưa còn được ăn thịt!

Nghĩ đến thịt, Tang Cảnh Hùng nuốt nước miếng, mấy ngày nay cậu ăn cá muối chán rồi, chỉ muốn ăn thịt, bánh bao thịt hôm qua, ngon đến mức cậu hận không thể nuốt luôn cả lưỡi.

Bánh bao thịt hai đồng một cái, cậu mua hai cái, còn dư vài đồng, định để dành sau này tiêu, kết quả hôm qua bị Tang Cảnh Anh cướp mất...

Tang Cảnh Hùng nghĩ đến chuyện này, liền trừng mắt nhìn Tang Cảnh Anh.

Tang Cảnh Anh vừa lúc nhìn thấy, liền duỗi hai ngón tay ra, vẻ mặt đe dọa.

Tang Cảnh Hùng sợ hãi, nhanh chóng trốn sang một bên.

Sau khi Tang Cảnh Anh dẫn Tang Cảnh Hùng đến huyện thành, Tang Cảnh Vân nói với Tang Tiền thị về việc mình muốn gội đầu tắm rửa, Tang Tiền thị nghe vậy, liền bê cành dâu đã bóc vỏ, ra sau bếp đun nước.

Cây dâu hàng năm đều phải cắt tỉa cành, vỏ cành là nguyên liệu làm giấy rất tốt, nông dân sẽ bóc vỏ đem bán, cành còn lại, họ giữ lại làm củi, hoặc bán cho người thành phố làm củi, Tang Tiền thị đã mua khá nhiều về, chất đống cùng rơm rạ trong nhà.

Nước phải một lúc nữa mới sôi, Tang Cảnh Vân đi về phía Tang Học Văn đang bóc vỏ đậu ở cửa: “Cha, cha thật giỏi, bây giờ việc gì cũng làm được.”

Tang Học Văn nghe vậy thì dừng động tác lại.

Tang Cảnh Vân mỉm cười: “Cha, cả nhà chúng ta, nhất định sẽ khá lên.”

Muốn Tang Học Văn thay đổi, cần phải thường xuyên động viên khích lệ ông ta.

Tang Học Văn cúi đầu, nhìn vết sưng đỏ do bị sâu róm trên lá đậu đốt, đột nhiên nói:

“A Vân, cha rất muốn hút thuốc phiện, rất rất muốn, các con nhất định phải canh chừng cha, đừng để cha chạy ra ngoài.”

Tang Cảnh Vân hơi sững sờ.

Tang Học Văn lại tiếp tục bóc đậu, bóc được một lúc, tay liền run lên: “A Vân, cha luôn đối xử tốt với con, con thương cha đi, con mua cho cha ít thuốc phiện...”

Tang Tiền thị nghe thấy tiếng động, vội vàng chạy ra, lôi Tang Học Văn đi.

Tang Cảnh Vân thấy vậy thở dài.

Nước sôi, Tang Cảnh Vân tắm rửa, gội đầu, còn giặt luôn băng vệ sinh hôm qua mình dùng, phơi dưới nắng.

Thời này rất nhiều phụ nữ, không dám phơi những vật dụng riêng tư này ra ngoài, mà lại để dưới gầm giường hong khô.

Tang Cảnh Vân biết làm như vậy sẽ sinh sôi vi khuẩn, đương nhiên sẽ không làm như vậy.

Thấy cô làm như vậy, Tang Tiền thị xuất thân nông thôn không nói gì, Lục Doanh lại không nhịn được lên tiếng: “A Vân, phơi thứ này ở ngoài không tốt.”

“Mẹ, thứ này nhất định phải phơi nắng cho khô, để trong nhà hong khô sẽ khiến người ta bị bệnh, đây là con đọc được trên sách,“ Tang Cảnh Vân nói: “Mẹ, sau này mẹ thay giặt xong, cũng phơi ở ngoài nhé.”

Lục Doanh không chỉ bị bó chân, mà còn không biết mấy chữ.

Bà không có nhiều kiến thức, nên coi những gì trên sách vở là đúng.

Nghe Tang Cảnh Vân nói vậy, bà không ngăn cản nữa, nhưng lại lấy thêm ít quần áo khác, phơi bên cạnh để che chắn.

Như vậy cũng được... Tang Cảnh Vân lấy vải bông lau tóc, lại tìm một cái kéo, cắt tóc mình ngắn đi một chút.

Bây giờ đừng nói máy sấy tóc, trong nhà còn chưa có điện, tóc cô chỉ có thể đợi khô tự nhiên, vẫn là ngắn một chút cho dễ chải.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)