Con gái nhà nông này, chính là bà nội Tang Tiền thị của Tang Cảnh Vân.
Tang Tiền thị là trưởng nữ trong nhà, sau khi cha mẹ mất sớm, một mình nuôi lớn em trai em gái, đến hai mươi bốn tuổi cũng chưa lập gia đình, bà vốn muốn em trai dưỡng lão cho bà, nhưng em dâu không thích bà, năm lần bảy lượt xảy ra tranh chấp với bà, bà liền gả mình ra ngoài.
Tang Nguyên Thiện cưới vợ kế, đặc biệt tìm kiếm phía dưới, thật ra là muốn tìm một người vợ có khả năng làm việc, sức khỏe tốt chăm sóc mình, nào ngờ, Tang Tiền thị gả cho ông không quá mấy tháng, đã có thai, sinh ra con trai độc nhất của Tang Nguyên Thiện, cũng chính là cha của nguyên chủ Tang Học Văn.
Lúc này Tang Nguyên Thiện đã bốn mươi sáu tuổi, tuổi mụ cũng bốn mươi tám, đến tuổi này mới có được một đứa bé, nâng ở trong tay sợ ngã, ngậm ở trong miệng sợ tan.
Sức khỏe của ông thường xuyên sinh bệnh, vốn tưởng rằng mình không sống được sáu mươi, nhưng từ khi có con, thân thể ông càng ngày càng tốt, hơn bảy mươi tuổi, còn có thể xử lý việc kinh doanh trong nhà.
Đáng tiếc, đứa con trai được ông xem như bảo bối lớn lên lại không chịu cố gắng.
Tang Học Văn được cưng chiều lớn lên, làm người lười nhác, chơi bời lêu lổng, mặc dù Tang Nguyên Thiện chỉ dạy ông ta, ông ta cũng không thông suốt trên phương diện làm ăn, ông ta đã lấy vợ sinh con nhưng vẫn giống như đứa trẻ, chỉ biết cả ngày vui đùa.
Nhưng Tang Nguyên Thiện không để ý lắm, ông sớm đã mua một cánh đồng lớn ở nông thôn, cho dù Tang Học Văn không làm ăn được, dựa vào thu tiền thuê cũng có thể tiếp tục sống.
Sau khi Tang Nguyên Thiện xử lý việc làm ăn, lấy cháu làm niềm vui, trực giác cho thấy cuộc đời đã viên mãn, làm sao có thể ngờ được nhà họ Tang sẽ đột nhiên suy tàn?
Thời gian tiến vào Dân Quốc, giới tơ lụa càng ngày càng hưng thịnh, huyện thành thành phố Nam dần dần tiêu điều, việc làm ăn của tiệm tơ lụa nhà Tang Nguyên Thiện càng ngày càng kém.
Đúng lúc này, Tang Học Văn bị người dẫn dắt, dính vào cờ bạc và thuốc phiện.
Đây đều là những thứ đòi tiền muốn mạng!
Cho dù Tang Nguyên Thiện tuổi cao lấy thừa bù thiếu, nỗ lực chống đỡ, nhà họ Tang vẫn bại sạch sẽ.
Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, tiệm tơ lụa của nhà họ Tang phá sản, ruộng đồng Tang Nguyên Thiện từng mua về bị bán đi, tòa nhà của nhà họ Tang ở huyện thành bị lấy đi...
Cả nhà bọn họ chỉ có thể thuê một căn nhà nhỏ ở ngoại ô phía nam Thượng Hải cách khu ổ chuột một dòng sông.
Tang Học Văn coi như có chút lương tâm, sau khi bại sạch gia nghiệp, liền không đánh bạc nữa.
Nhưng ông ta cũng không thể cai được thuốc phiện.
Trước đây không lâu, Tang Học Văn lên cơn nghiện thuốc, cướp đi tấm khóa bạc mẫu thân nguyên chủ đeo từ nhỏ, còn động thủ đánh nguyên chủ lúc cô ấy ra sức cản lại, vừa vặn bị Tang Nguyên Thiện nhìn thấy.
Vừa qua đại thọ tám mươi, Tang Nguyên Thiện đã cao tuổi nhìn thấy một màn này, hối hận không dạy dỗ tốt con trai, nghẹn một hơi cứ như vậy mà đi.
Nguyên chủ tận mắt nhìn thấy ông nội bị cha làm tức chết, bị kinh hãi, lại cảm thấy nếu không phải cô ấy cùng cha xảy ra xung đột, ông nội không nhất định sẽ chết, hối hận rồi ngã bệnh.
Nguyên chủ có quan hệ rất tốt với ông nội, cô ấy kéo theo thân thể bị bệnh tham gia tang lễ của ông nội, ngày đêm khóc lóc, rốt cuộc, sau tang lễ của ông nội, một trận sốt cao liền đi đời nhà ma.
Sau đó, Tang Cảnh Vân tỉnh lại trong thân thể này.
Tang Cảnh Vân biết mình đã không thể quay về.
Sau này, cô sẽ phải sống ở thời đại này.
Quay đầu lại, Tang Cảnh Vân nhìn căn nhà nhỏ nhà họ Tang thuê.
Tòa nhà này so với những nhà lều ở bờ sông bên kia thì tốt hơn rất nhiều.
Tường vây cao hơn hai mét vây quanh một mảnh đất đại khái một trăm hai mươi mét vuông, trong tường vây, phía nam là một cái sân ước chừng năm mươi mét vuông, phía bắc thì xây hai gian phòng lớn hướng nam, phía trên mỗi gian phòng còn đều có một lầu các.
Hai gian phòng lớn kia, một gian dùng để đãi khách dùng cơm, gian còn lại được chia thành hai gian, chia ra cho vợ chồng Tang Học Văn và Tang Tiền thị ở, về phần mấy đứa nhỏ bao gồm cả Tang Cảnh Vân ở trong đó thì ở trên lầu các.
Hôm nay, vừa vặn là ‘đầu thất’ của Tang Nguyên Thiện.
Nhà họ Tang bây giờ, còn có bảy nhân khẩu.
Lớn tuổi nhất là bà nội Tang Tiền thị của Tang Cảnh Vân, năm nay Tang Tiền thị năm mươi chín tuổi, là một bà lão tráng kiện.
Tang Học Văn ba mươi bốn tuổi, là một người đàn ông trung niên mặt mày xám xịt, dáng vẻ gầy trơ xương.
Vợ của Tang Học Văn, Lục Doanh năm nay ba mươi ba tuổi, là một người phụ nữ chân nhỏ nhắn, tướng mạo thanh tú.
Hai người sinh hai con trai hai con gái, Tang Cảnh Vân là trưởng nữ, năm nay mười sáu tuổi, phía dưới còn có em trai thứ hai Tang Cảnh Anh mười ba tuổi, em trai thứ ba Tang Cảnh Hùng mười tuổi, cùng em gái năm tuổi Tang Cảnh Lệ.