Lúc cô Tiền nấu cơm, Đàm Tranh Hoằng chán nản nhìn Tang Cảnh Vân: “Cô Tang, lại để cô chê cười rồi, ngại quá.”
“Đây không phải là chuyện cười, anh Đàm, tôi thấy được sự lương thiện của anh, anh là một người tốt.” Tang Cảnh Vân phát cho Đàm Tranh Hoằng một tấm thẻ người tốt.
Đàm Tranh Hoằng chưa tiếp xúc với văn hóa đời sau tự nhiên sẽ không khó chịu, anh cười rộ lên, mắt sáng long lanh.
Tang Cảnh Vân nói: “Anh Đàm, hôm qua tôi nghe anh Hồng nói, anh định tổ chức nhân lực diệt ốc vặn? Hay là để họ làm đi.”
“Đúng vậy!” Đàm Tranh Hoằng gật đầu tán thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây