Tang Cảnh Vân đưa cho A Lan nửa con vịt muối, lại trò chuyện với bà một lúc, rồi mới đứng dậy chuẩn bị rời đi.
A Lan nói: “Cô Vân, lần sau đến, không cần mua gì cho tôi, có thể đến thăm tôi là tôi đã vui lắm rồi.”
Tang Cảnh Vân mỉm cười đáp ứng, nhưng quyết định lần sau vẫn phải mua một ít đồ ăn đến.
Bây giờ cô đã có nguồn thu nhập, tiêu một ít tiền cũng không sao.
A Lan vẫn đứng ở cửa phụ, tiễn hai người rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây