“Em không hiểu lầm là được.”
Trình Văn Tĩnh híp mắt cười gật đầu, không hẹn gặp lại trái ôm phải ấp, nhưng không sao, nước chảy đá mòn, cô nhất định sẽ không từ bỏ.
“Được rồi, nói trước nhé, nếu ngày nào đó cô ấy nghi ngờ anh, vậy nhất định là do em hại.”
Mặt Liêu Văn Kiệt đầy vẻ bất đắc dĩ, ôm hoa hồng, mở của phòng Yudy Tang ra.
“Nói bao nhiêu lần rồi, lần sau phải gõ cửa trước khi….”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây