Liêu Văn Kiệt trầm ngâm một lát, cơ hội lúc nào cũng có, nhưng không phải bây giờ, đợi qua thêm hai lần mở ra con đường luyện tâm nữa, đánh quái, thăng cấp, đến lúc đó tìm tòi nghiên cứu cũng chưa muộn.
“Đám Thảo Lư họ thật sự xuyên không tới à?”
Gigi nhìn bống bừa bộn trên mặt đất bên bờ sông, vẫn cảm thấy có chút không chân thực, hay ngày nay sự việc xảy ra giống như nằm mơ vậy.
“Ấy, sao cô vẫn ở đây, tôi còn tưởng rằng sự việc kết thúc, cô phải lái xe về nhà rồi mới đúng.”
Liêu Văn Kiệt ngạc nhiên nhìn Gigi: “Nếu như đợi tôi, ý tốt này xin nhận, tôi tự đi, không cần đợi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây