“Không cần suy nghĩ.”
Pháp Hải không chút do dự nói: “Liêu huynh, tôi muốn huynh trợ giúp tôi tu hành!”
Liêu Văn Kiệt: “. . . . . .”
Cái tên hòa thượng này, sao lại sửa sạch lời kịch rồi?
“Giúp cậu qua cơn độ kiếp không thành vấn đề, nhưng sau này đừng nhắc đến những câu như ‘giúp tôi tu hành’ trước mặt tôi, nghe có vẻ hoảng đấy. ” Liêu Văn Kiệt bóp trán thở dài và mong Pháp Hải bớt nói những câu rắc rối như vậy, đặc biệt là đừng nói trước mặt hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây