Đầu tiên là Ai Kisugi rồi đến Hitomi Kisugi, đợi Liêu Văn Kiệt nằm xuống ghế, đeo lại kính râm lên, đã mệt tới nhễ nhại mồ hôi.
Khó có thể nói là không nóng, dù sao Izu cũng khá nóng.
“Này, cậu hôm nay thật nhiệt tình!”
Rui Kisugi có vẻ buồn bực, chỉ vào kem chống nắng, sau đó chỉ vào chính mình.
Liêu Văn Kiệt hiểu ra, cầm kem chống nắng lên thoa nhẹ, bên tai khẽ giải thích: “Chị Rui, chị biết rồi, gần đây hai người họ luôn gửi tiền trợ cấp cho tôi vì việc tìm được cha, nếu ban ngày tôi không bôi kem chống nắng, ban đêm chắc họ sẽ lao vào nhà tắm để lau lưng cho tôi mất. ”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây