Liêu Văn Kiệt trầm mặc một lát, quay đầu nhìn về phía Gin : “Bí danh của tôi là cái gì, lúc trước nói chuyện với anh, vui quá quên mất.”
Gin hít sâu một hơi, giọng nói phát ra run run: “Spirytus!”
“Đúng, chính là cái này, trí nhớ của anh thật tốt, thảo nào thích chơi ngựa gỗ xoay tròn .”
Liêu Văn Kiệt liên tục gật đầu, vươn tay với Sherry đang trợn mắt há mồm: “Tôi là người mới của tổ chức, bí danh ‘Spirytus’, về sau còn mời tiền bối chỉ giáo nhiều hơn.”
Nói xong, mặc kệ Sherry đang kinh ngạc, trực tiếp cầm tay cô nắm chặt, khóe miệng nhếch lên, răng trắng hiện lên một đạo hàn quang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây