Ueyama Koji lấy danh thiếp ra, khom lưng hai tay dâng lên: “Nếu sau này Liêu tiên sinh gặp phải phiền phức gì ở Nghê Hồng, mong hãy nể mặt mà thông báo một tiếng, tôi đảm bảo sẽ xử lí không cho một giọt nước chảy ra ngoài, sẽ không gây thêm cho anh bất cứ phiền phức gì.”
Rui Kisugi: “...”
Conan: “...”
“Việc này, tôi nghĩ có lẽ tôi không dùng được tấm danh thiếp này đâu.”
Khóe mắt Liêu Văn Kiệt giật giật, Ueyama Koji thành thật quá, chẳng hiểu tí gì về nghệ thuật ngôn ngữ, lời này nói ra, anh ta tới danh thiếp cũng không dám nhận nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây