Khói bốc lên, một cái hố đường kính năm thước đã sụp xuống dưới chân của hai người, Kyogoku đứng tại chỗ trong bộ quần áo tả tơi, khuôn mặt khó coi nhìn về phía trước, một cú đấm toàn lực đã bị chặn đứng lại bởi bàn tay của Liêu Văn Kiệt.
Ngay cả một điểm về phía trước cũng là một vực sâu, còn khó hơn cả lên trời.
“Khụ khụ -----”
Cơ thể run lên, Kyogoku ho ra một ngụm máu, lảo đảo lui về phía sau ba bước, vừa thở hổn hển vừa dùng hai tay chống đỡ đầu gối.
“Kết thúc rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây