“Yên tâm đi, chó gà không tha là đùa cậu thôi, tôi trước giờ chưa từng giết chóc, hành vi phạm tội duy nhất là ăn trộm.”
Liêu Văn Kiệt nhíu mày, sau đó đè lại vành mũ, nói ra thật xấu hổ, hắn dựa vào khuôn mặt dày … mặt trung hậu đàng hoàng này, hết lần này đến lần khác đánh cắp trái tim, đến nay vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Dưới ánh nhìn soi mói của Conan, Liêu Văn Kiệt từ lầu hai ban công nhảy xuống, lúc cậu đuổi kịp đến bên cửa sổ, đã tìm không thấy bóng ảnh của đối phương rồi.
“Tên này, ngay trước mặt mình ra ngoài làm chuyện xấu.”
Sắc mặt Conan khó coi, có hai loại khả năng, một là Liêu văn Kiệt không có ý định làm chuyện xấu, chỉ đơn giản là trêu cậu, đem cậu làm trò đùa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây