Liêu Văn Kiệt giở hồ sơ ra xem, báo cáo rối loạn chẳng nhìn ra đầu mối gì, nhưng vấn đề không lớn. Là người hay là ma, hắn chỉ cần nhìn một chút ra ra được chân tướng.
Người thì không nói làm gì, nhưng nếu thực sự là ma thì nếu hắn tới thì kẻ hoảng sợ sẽ là bọn chúng.
“Vất vả cho cậu rồi, nếu không phải cậu nhanh chóng đến nộp báo cáo thế này thì chắc tôi đã phải liên hệ nhờ những người khác hỗ trợ rồi.”
“Những người khác…”
Liêu Văn Kiệt dừng một chút, tạm biệt lão Trương rồi lái xe rời khỏi đồn cảnh sát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây