“Cậu không được, quá yếu.”
Để lại Tri Thu Nhất Diệp lặng lẽ rơi lệ tại chỗ, Liêu Văn Kiệt nhìn về phía Yến Xích Hà: “Tử Hằng Phổ Độ là hộ quốc pháp trượng, bên phía kinh thành liệu có còn dư nghiệt hay không, ví dụ như vị Thiên tử đương triều kia, hắn có khi nào bị con rết đục rỗng rồi không?”
“Chắc là sẽ không… đi!”
Yến Xích Hà nhíu mày, nhật thực đêm nay, Tử Hằng Phổ Độ e sợ con rết lớn nhỏ đều bị bại lộ, gọi toàn bộ đến đại điện Tử Hằng. Nếu như Hoàng đến cũng là con rết, thân phận địa vị quan trọng nhất, hẳn là phải gọi tới mới đúng.
Hơn nữa, nếu hoàng đế đều là con rết, vậy thì Tử Hằng Phổ Độ còn phế bỏ những điều này để làm gì, một đạo thánh chỉ, kéo theo văn võ bá quan trông coi hoàng lăng giữa đêm là đủ rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây