“Làm gì vậy, anh không muốn sống nữa sao, anh không biết pháp thuật, một đống to như vậy cho dù chỉ là khối sắt cũng đủ cho anh bổ mấy năm.”
“Tôi là kẻ không hiểu phải trái, không phân thiện ác hiểu lầm hai vị đạo trưởng, mỗi lần nghĩ tới trong lòng thật hổ thẹn, chi bằng. . .”
“Đừng hổ thẹn nữa, yêu quái kia mê hoặc chúng sinh ngay cả tôi còn bị nó lừa, anh chỉ là người trần mắt thịt bị nó mê hoặc cũng là bình thường.”
Tri Thu Nhất Diệp phất tay ngắt lời, phun một ngụm nước bọt vào lòng bàn tay, hai tay chà xát: “Mau tránh ra, yêu quái kia giả mạo Phật Tổ, tôi nhìn không nổi nữa, muốn cho bà ta biết tay.”
“Ách, pháp sư, tôi cảm thấy. . .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây