Cô gái đi quá nhanh, chờ khi Thôi Hồng Dần lấy lại tinh thần thì giữa hồ đã chẳng còn ai nữa. Cậu ta chạy vội tới nhặt chiếc khăn dưới đất lên.
“Không thể nào trùng hợp như vậy.”
Thôi Hồng Dần dường như đã nhận ra điều gì, cậu ta nhìn thoáng về phía cô gái rời đi, sau đó tìm một cây gậy, định vớt chiếc đèn của cô gái kia lên.
Nói thế nào thì cậu ta cũng là một tài tử nức tiếng gần xa, không phải cứ thấy cô nương nào đẹp là động lòng. Trước khi quyết định, cậu ta phải kiểm tra đối phương một chút, xem tài năng của đối phương đến đâu.
Nếu như tài năng của đối phương không đủ, không có tiếng nói chung, vậy thì… Chỉ có thể nhịn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây