Trấn Vân Lang.
Liêu Văn Kiệt nhanh chóng đuổi theo, vừa đuổi vừa duỗi chân, vừa rồi dùng Thiên tàn cước, bây giờ chân hắn vẫn hơi tê.
“Yến đại hiệp, trước đó tôi đã muốn hỏi, ông không dừng ở miếu hoang và vào thành làm gì?” Suốt dọc đường đi, Yến Xích Hà chỉ cúi đầu đi đường, Liêu Văn Kiệt cắn răng theo sát, bây giờ mới có cơ hội mở miệng.
“Ta có nhà, sao phải ở miếu hoang?”
Yến Xích Hà hờ hững đáp. Thời buổi bây giờ nhân gian hỗn loạn, ngoài thành rừng thiêng nước độc xuất hiện nhiều yêu ma quỷ quái, trời vừa tối thì đã đủ loại quỷ khóc sói gào khiến người ta không thể ngủ yên. Có điên mới ngủ lại ở trên núi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây