“Tút tút! Tút tút tút…”
Chuông điện thoại reo lên, Liêu Văn Kiệt nhấc máy. Người gọi tới là Liêu Văn Tĩnh, cô ta hỏi sao mấy hôm nay không thấy mặt mũi hắn đâu, có phải lại chạy đi nơi nào vui vẻ rồi không.
“Nói ra có lẽ em không tin, nhưng anh đã ở nhà bế quan bảy ngày rồi, ngoài lúc ăn cơm thì không ra khỏi cửa, đến râu còn không cạo.”
“???”
Trình Văn Tĩnh nghe không hiểu nên đi thẳng vào vấn đề, bảo Liêu Văn Kiệt tranh thủ thời gian đến biệt thự một chuyến, dỗ Yudy Tang ngủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây