“Các vị thí chủ, đây đều là chấp niệm khi còn sống của mọi người, sau khi chết sẽ có người thay mọi người đề cao chính nghĩa, không cần…”
“Con lừa trọc, sao nói nhiều thế hả? Nếu ông không tránh đường thì đừng trách chúng tôi ác.”
“Chấp mê bất ngộ, chấp mê bất ngộ…”
Tĩnh Viên lắc đầu, ngón tay cái giữ chặt lấy chuỗi tràng hạt. Nếu không dùng đức để thu phục được thì chỉ có thể dùng lý.
Nói ra thì thật xấu hổ, nhưng công phu quyền cước của ông ta còn cao hơn mồm mép một bậc, chuyên dùng để trị lũ yêu ma quỷ quái chết còn không phục như thế này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây