Tám giờ tối, Liêu Văn Kiệt lái xe đến cao ốc Phong Lâm, Tĩnh Viên cũng đi cùng, túi lớn túi nhỏ chất đầy một xe, tất cả đều là đồ dùng để bắt ma.
“Pháp sư, ta rốt cuộc đã biết tại sao ngài vừa nghe điện thoại liền vui vẻ như vậy. Thì ra là vì thiếu một cu li sách đồ.” Liêu Văn Kiệt xách túi lớn túi nhỏ, không nhịn được phun tào nói.
“A Kiệt, cậu nghĩ nhiều rồi, không có cậu chủ nhà cũng sẽ giúp tôi khuân đồ.”
Tĩnh Viên cũng vác túi lớn túi nhỏ trên người, vừa chuyển đồ đạc vừa nói về tình hình trong tòa nhà.
Hai ngày trước, sau khi chia tay Liêu Văn Kiệt ông ta ngứa ngáy tay chân, muốn tìm mấy ác ma làm chuyện xấu, dùng thần thông Phật Môn để cảm hóa tại chỗ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây