Liêu Văn Kiệt trở lại ga ra, lấy tài liệu công ty ra, gõ cửa, đẩy cửa phòng ngủ của Trình Văn Tĩnh ra.
“Sao lại lờ đờ thế kia, đêm qua không ngủ ngon à?” Liêu Văn Kiệt đặt tập tài liệu xuống, bước lên hai bước chải chải mái tóc dài rối bù của Trình Văn Tĩnh.
“Không phải là không ngủ ngon, mà là không được ngủ tí nào luôn!”
Trình Văn Tĩnh trợn tròn mắt, nghĩ đây là khúc dạo đầu sẽ rất dài nên cô ta kiên nhẫn đợi luôn hai tiếng đồng hồ.
“Cái đó …thực ra anh mệt quá nên ngủ trong phòng chị Yudy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây