Liêu Văn Kiệt gật đầu, nhíu mày: “Lúc cần thiết, có thể có thể đưa Thiên Tàn ra ngoài đi dạo một chút, bày ra bản lĩnh để làm cho bọn trộm ở bên kia khiếp sợ. Phải không?”
“Cậu Liêu, tôi không biết cậu đang nói cái gì.”
“Không biết cũng không sao, tôi cũng nói đại thôi, cũng chẳng phải là hiểu gì cho lắm.”
“Hahaha …” x2
Hai người bật cười, sắc mặt Liêu Văn Giai thay đổi: ” Nghiêm Lão, nếu ông đã nói thật, vậy tôi cũng nói thật. Thiên Tàn tuy là người xấu nhưng anh ta đối xử với tôi rất tốt, lời bảo đảm vừa rồi của ông có phải là thật không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây