Liêu Văn Kiệt lắc đầu nói: “Em cũng không nghĩ kỹ, nếu anh thật sự là kẻ giết người, có thể bình tĩnh tự nhiên ở lại chờ cảnh sát đến, có thể mười phần tự tin đi vào sở cảnh sát, còn có thể không hề hấn gì mà đi ra?”
Mộng La: “...”
Tốt nhất là nên để cô biết đó là sự thật , nếu không, nếu không thân thể trong sạch của cô cho không rồi.
“Anh biết, nói như vậy em khẳng định có chút không tin, chứng minh cho em xem một chút.”
Liêu Văn Kiệt niệm chú hai câu, chỉ vào mi tâm Mộng La: “Mở mắt âm dương cho em, nhìn ra ngoài cửa sổ xem, dưới bóng cây có phải có mấy du hồn dã quỷ đang hóng mát hay không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây