Liêu Văn Kiệt gật đầu quả quyết, chống một tay lên bàn làm việc của Trình Văn Tĩnh: “Nhìn vào mắt anh, em cảm thấy, anh làm như vậy là vì ai?”
Nói ra thật xấu hổ, câu hỏi này hắn chỉ vừa mới học được thôi, vậy mà nói vô cùng trôi chảy.
“A…”
Trình Văn Tĩnh kinh hô một tiếng, vô thức che miệng lại, tự dưng tim đập nhanh quá, không biết phải nói gì mới tốt.
“Không sai, đều là vì em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây