Giữa trưa, Liêu Văn Kiệt mời mấy quản lý công ty trang trí ăn cơm ở mấy tiệm gần công ty, bày tỏ sự áy náy khi chậm trễ.
Mặc dù hắn ta mới là khách hàng, mấy người này kiếm tiền còn phải nhìn sắc mặt hắn ta, nhưng việc nào ra việc đó, hơn nữa hắn sắp trở thành ông chủ rồi, danh tiếng không thể xấu được, ít nhất không thể bị người ta nói là một tên keo kiệt vắt cổ chày ra nước.
Một cốc bia vào bụng, Liêu Văn Kiệt nói thẳng không chống đỡ được men rượu, để lão Vương cản rượu mấy người quản lý đang thay nhau oanh tạc, tùy ý ăn chút cơm canh nóng, sau đó cáo từ đi trước.
Tiếp sau đó là những chuyện trên bàn rượu, loại chuyện này lão Vương như ngựa quen đường cũ, hắn ở lại cũng chỉ lãng phí thời gian.
Đây là lợi ích khi có quản gia, trước khi khai trương chuyện to chuyện nhỏ không dứt, có sự giúp đỡ của lão Vương, hắn cũng an tâm vung tay làm một ông chủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây