“Không sao, nếu như tôi thật sự không muốn nghe, cũng không nói ra đâu.”
“Vậy được rồi, có lời này của anh, tôi có thể thoải mái nói rồi.”
Liêu Văn Kiệt gật đầu, nghiêm túc nói: “Tục ngữ có câu, đòn gánh chưa chọt, hai đầu đã ngã, nếu anh cứ lưỡng lự không đưa ra quyết định, cuối cùng chỉ có thể trắng tay. Anh đã 30 tuổi rồi, không còn trẻ, lựa chọn hay là buông bỏ, không có nhiều thời gian cho anh do dự nữa đâu.”
“A Kiệt, cậu nói chuyện quá nhẹ nhàng rồi, để tôi.”
Lý Ngang một tay uống sữa, một tay đang gặm chân vịt, nói với Chung Phát Bạch: “Lão Chung, lúc trước tôi đã nói với anh rồi, người với người không giống nhau, tư chất của anh bình thường, làm một đạo sĩ không khó, nhưng muốn thành danh… vẫn nên chết tâm đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây