“Chú Cửu, chú hiểu lầm rồi. Tôi làm thế không phải trêu đùa Thu Sinh, tôi làm thế vì tốt cho chú.”
“???”
“Không nói đến chuyện trưởng thôn cáo già có quỵt nợ hay không, nhưng trăm nghe không bằng một thấy. Nếu ông ta không nhìn thấy cái gì thì làm sao biết được chú đã bỏ ra bao nhiêu công sức?”
“Cậu nghĩ nhiều rồi…”
Chú Cửu lắc đầu, lòng dạ Liêu Văn Kiệt quá hẹp hỏi. Rõ ràng là học đạo nhưng lại tính toán như thương nhân, điều này cũng không biết là tốt hay xấu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây