“Tiểu Hoàn, con ở lại trông chừng ba vị đạo trưởng, tay chân bọn họ vụng về, tránh việc phá hư đồ đạc này nọ lại không thừa nhận.”
Hiển nhiên, sau khi bị Thu Sinh nói năng đùa giỡn một phen, thái độ của viện trưởng chuyển biến đột ngột, không còn thân thiện như lúc ban đầu.
“Sư phụ, con thật oan uổng, anh Kiệt lại ức hiếp con.”
Là một người thông minh trong đám ngu, Thu Sinh hiểu được mình đã bị hãm hại, mấy câu tiếng Anh kia không phải lời hay, nếu không viện trưởng cũng sẽ không tức giận như vậy.
“Đáng đời, mới học được một chút đã đi khoe khoang, chỉ biết nói mà không biết nghĩa, con ngay cả nửa thùng nước cũng không bằng.” Chú Cửu tức giận dạy dỗ Thu Sinh một câu, trong lòng lại yên lặng bổ sung một câu: nguy hiểm thật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây