Nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, còn có cả rượu, Thu Sinh xoa xoa tay ngồi xuống bên cạnh Văn Tài: “Tốt quá, hôm nay lại có lộc ăn rồi. Thời gian này thích thật, cứ vui vẻ hưởng thụ như thần tiên vậy!”
“Đúng thế, ăn uống no say mới có sức, có sức thì mới tung hoành được, cậu thấy tôi nói có đúng không hả Thu Sinh?”
Liêu Văn Kiệt buông bát đũa xuống, như cười như không nhìn Thu Sinh.
“Anh Kiệt, anh đang nói gì thế, em chẳng hiểu gì cả?”
Thu Sinh nghe thế thì sửng sốt, cậu ta nhìn Văn Tài cúi đầu chăm chỉ ăn cơm, sau đó lại nhìn chú Cửu nghiêm mặt nhìn mình thì cũng buông đũa xuống, hai tay nắm chặt lại, trong lòng nhanh chóng báo động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây