“Không được đâu, trong mắt người kia ngoài tiền ra thì không còn gì nữa. Cho dù ông ta có tận mắt nhìn thấy ông cụ Nhậm biến thành cương thi thì ý nghĩ đầu tiên của ông ta cũng sẽ là có thể bán được bao nhiêu tiền, có thể kiếm được nhiều tiền hơn hay không.”
Liêu Văn Kiệt nhún vai: “Tôi không đến nhà họ Nhậm đâu, tôi ở lại trông chừng cỗ quan tài kia, tránh cho thi biến chạy khắp nơi gây tai họa cho người khác.”
“Làm gì có chuyện đó, ban ngày dương khí nhiều, muốn thi biến cũng phải ban đêm.”
Chú Cửu thuyết phục thêm hai câu, thấy Liêu Văn Kiệt nhất quyết không đi thì cũng không nói thêm nữa, cùng Văn Tài đến nhà họ Nhậm.
Ba tiếng sau, Văn Tài đưa chú Cửu say khướt về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây