Chú Cửu nghe nói như thế thì tràn đầy xúc động, thở dài một hơi, mối nghi ngờ trong lòng cũng giảm đi một nửa.
“Tôi vì giải oan cho cha mà bán đi tất cả gia sản, bây giờ bốn biển là nhà, cũng coi như một người tiêu dao vui vẻ.”
Liêu Văn Kiệt nói: “Thực không dám giấu, ngoại trừ luyện võ thì tôi cũng học qua một chút đạo thuật, cũng có thể coi là một nửa đạo sĩ.”
“Hồi còn nhỏ, có một đạo sĩ tới cửa, nói với cha tôi rằng tôi là người có thiên mệnh, nếu không học đạo thì phung phí của trời, cứ nhất quyết muốn thu nhận tôi làm đồ đệ.”
Liêu Văn Kiệt vừa cười vừa nói: “Cha tôi chỉ có mình tôi là con, mong muốn tôi sau này kế nghiệp gia đình nên tất nhiên không để tôi học đạo. Ông ấy lập tức bảo người đuổi vị đạo sĩ kia ra ngoài…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây