Lúc ban đầu Vũ Tiêu nhìn những người đó lại càng đuổi càng xa, trực tiếp bị đối phương bỏ rơi, ngay cả cái bóng đều không đuổi kịp, sau đó vốn hắn nghĩ phải làm sao để xử lý chuyện này mà không tổn thương mặt mũi.
Rất nhanh hắn nghĩ tới một biện pháp thích hợp nhất, mà lúc thì lầm bầm lầu bầu nói, lúc thì trầm ngâm suy nghĩ... rất nhanh chính hắn đều tin đây là chân tướng, đối phương chính là làm như vậy mới chạy thoát; rất nhanh chính hắn đều tin tưởng vững chắc không thể nghi ngờ, cũng như tin tưởng vững chắc hắn là đẹp trai nhất, mạnh nhất.
Chuyện này không thể che giấu với bên trên, cũng không có biện pháp che giấu, một khi đã như vậy tự nhiên phải nghĩ kỹ đối sách. Thời khắc này hắn đã nghĩ ra một biện pháp, tiếp theo suy nghĩ kỹ một chút cảm giác không có vấn đề gì, lập tức Vũ Tiêu tính toán liên lạc với cấp trên.
Một mặt để cấp trên biết chính mình đã gian nan khổ sở đuổi giết, đã ép đối phương phải sử dụng phương pháp liều mạng mới trốn thoát, mình đã hao phí phần lớn lực lượng vì đối phương, chuyện còn lại cứ giao cho những người khác đi xử lý, nhưng công lao nhất định phải có một phần của mình.
Ở một mặt khác, cũng là để bọn họ biết, Vũ Tiêu đại nhân ra tay...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây