Hoàng thành phồn hoa, người đến người đi, ngựa xe như nước, không ngừng qua lại.
Lục Tiêu Nhiên dẫn hai đồ đệ của mình đi đến một góc trong hoàng thành.
Nơi đây là một ngõ nhỏ, không có nhiều nhân khẩu lắm, coi như chắp vá.
Có một tên ăn mày bị mất một chân đang ngồi ở góc đường, mặc một bộ quần áo rách rưới, tóc dài vừa bẩn vừa rối, xõa xuống dính lên trên mặt, làm người ta không nhìn rõ diện mạo của hắn.
Trong hoàng thành này có rất nhiều ăn mày như vậy, bởi vì có một vài tu sĩ đấu pháp với người ta, bị phế tu vi, cuối cùng chỉ có thể trở thành một ăn mày sống tạm bợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây