“Tín ngưỡng?”
Khương Thái Huyền không nhịn được mà chế giễu một tiếng.
Tiếng cười đó khiến cho lông mày của Địa Tạng Vương hơi nhíu lại.
“Lão tổ, tuy rằng tu vi của ta không bằng ngươi, nhưng ta cũng là người có nhân cách, có tôn nghiêm. Ta không cho rằng giữ vững tín ngưỡng của mình là một chuyện ngu xuẩn. Thời khắc này lão tổ trào phúng, ta có thể hiểu thành là ngươi đang nhục nhã ta sao?”
Khương Thái Huyền gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây