“Trắc thí thạch bị hỏng ư? Thật là buồn cười, không có thiên phú để tu hành thì chính là không có. Ngay cả chuyện này cũng không hiểu sao?””
“Không có thiên phú tu hành, ở cái thế giới này ngươi chính là một phế nhân.” Sinh linh cao lớn bên cạnh nhìn thấy vậy thì cười nhạo một tiếng, có vẻ rất khinh thường.
Tống Minh sợ hãi liếc nhìn sinh linh cao lớn kia rồi thất hồn lạc phách bước xuống, nhìn vô cùng tuyệt vọng.
Nhìn cảnh tượng này, những người phía sau không khỏi lo lắng, dù sao thì ở cái thế giới này chính là luôn tàn khốc như vậy, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.
Nhiều người đều đang tự suy đoán, Tiêu Nhược Âm có thể được Cố Trường Ca coi trọng, liệu có phải bởi vì thiên phú của nàng rất mạnh hay không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây