“Đây liệu có phải cái gọi là duyên phận?”
Nhịp tim của Doanh Sương trở nên rất nhanh.
Hắn nhớ tới lúc mà bản thân vẫn là gã nô bộc chịu trách nhiệm nuôi ngựa. Nếu như không phải có tiểu thư chiếu cố thì hắn đã sớm chết đói đầu đường rồi.
So với hiện tại lúc nào cũng sống trong nơm nớp lo sợ, hắn cảm thấy khoảng thời gian trước đây mới thật dễ chịu làm sao!
Doanh Sương vốn cho rằng cả đời này sẽ không còn có cơ hội nhìn thấy nàng nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây