Trong ngọc thuyền, đảo mắt chỉ còn lại mình Cố Trường Ca và thiếu nữ áo trắng vẫn vẫn giống như một khúc gỗ ở bên cạnh hắn.
Hắn nhẹ nhàng lắc chén rượu mà không nói lời nào, có điều ánh mắt hắn nhìn về bầu trời đêm phía xa xa, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Diệp Tố Y cúi đầu cũng không nói lời nào, khi thì vụng trộm liếc mắt nhìn Cố Trường Ca một cái, nhưng không biết hắn đang nhìn cái gì, cũng không biết hắn đang suy nghĩ việc gì.
“Thời cơ có vẻ đủ thích hợp rồi…”
Cố Trường Ca cứ như coi thiếu nữ áo trắng bên cạnh không tồn tại, khóe miệng hắn lóe lên ý cười hờ hững.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây