“Ồ? Ỷ vào một món cấm khí do đạo cảnh tồn tại luyện chế ra là không thèm e dè bất cứ ai cả, tùy ý tàn sát tu sĩ vô tội.”
“Ngươi cũng chỉ có chút năng lực này mà thôi.”
Lúc này khói bụi đầy trời, trong Lâm Thủy Hiên đều là phế tích.
Lời nói của Cố Trường Ca vẫn bình thản nhịp nhàng như trước bỗng nhiên truyền đến làm cho ý cười trên mặt Sở Tiêu cứng đờ, ánh mắt bắt đầu trở nên âm trầm.
“Ngươi không chết ư?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây