Trong ngoài sảnh đường không khỏi im lặng.
Một lúc lâu sau, Tiết Quan Hà phục hồi tinh thần, cười nói: "Một năm có một lần tụ hội, mọi người đừng bày ra vẻ mặt đau khổ nữa, đều vào ngồi đi, hẳn là những người khác cũng sắp tới rồi.”
“Ta đi thắp nén hương cho Trương bá." Nhạc Thù bỏ hành lý xuống, bước vào căn phòng mà Trương Bá từng ở.
Bên trong có bài vị của Trương bá.
Hắn thắp hương, bái lạy vài cái, khóe miệng cong lên muốn nói chút chuyện vui vẻ, nhưng lại không biết vì sao có làm thế nào khóe miệng cũng không cong lên được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây