Ôn Trứ Chi nhận bình trà, chất cảm mềm mại tinh tế không giống vật tầm thường. Ôn Trứ Chi hé nắp bình ngửi nhẹ, mùi thơm thanh thoát ập vào mũi, tinh thần cũng trở nên sảng khoái.
Ôn Trứ Chi khép lại nắp, trong mắt mỉm cười: “Đúng thật là Bạch Trù Hương Bình, chất trà thượng thừa, một bình trăm lượng là ta chiếm tiện nghi.”
Nhạc Thù liếc mắt nhìn A Nại.
“A Nại, ngươi trách oan tiểu huynh đệ thì nên làm gì?” Ôn Trứ Chi hỏi.
Hắn ôn hòa hữu lễ, nói chuyện không nhanh không chậm, còn biết giảng đạo lý, Nhạc Thù rất có thiện cảm với người này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây