A Mộc Yên cúi đầu yên lặng.
"Vì sao không nói gì?" Hách Liên Chinh dùng khăn bóp mặt nàng: "Vì sao không trả lời ta? Ngươi nghe được tiếng chuông chứ? Có phải rất tò mò đã xảy ra chuyện gì không? Ngươi hỏi ta, ta sẽ nói cho ngươi biết."
"..."
Nàng nhắm mắt không đáp, nhìn gương mặt này thêm chỉ càng làm bẩn mắt nàng.
"Ngươi biết không, những con trùng đó chẳng có tác dụng gì, bây giờ họ đến tìm ta, muốn định tội ta, ha ha, sao có thể? Ta không thể để họ thực hiện được. Tên phế vật Trang Văn Khanh kia tìm một tên hậu kỳ cấp tám ra tay cũng không thể tiêu diệt Bát Phương khách điếm, phế vật! Toàn là phế vật."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây