Thật sự là may mắn, vừa tới đã đụng phải quản sự tham ô kia rồi.
Lục Kiến Vi truyền âm bằng nội lực: "Là hắn.”
Vận chuyển lương thực ra ngoài bán cần có thời gian, tuy rằng nhóm trước vừa mới bán hết, nhưng trong khoảng thời gian này, chắc chắn quản sự lại tích góp được một chút.
Bùi Tri: "Được.”
"Làm tốt lắm.” Quản sự vỗ vỗ mặt đệ tử: "Nơi đó của ta có một thanh kiếm không dùng đến, là thanh kiếm năm đó ta từng dùng, có nguồn gốc từ tiệm sắt Diêu gia, ngươi cầm đi mà dùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây