Ứng Vô Miên đầu tiên sửng sốt một lúc, rồi sau đó mắt sáng lên, đột ngột ngồi dậy, vỗ vai Biện Hành Chu.
“Sư đệ tốt, đa tạ.”
Không chờ Biện Hành Chu phản ứng lại, hắn đã hóa thành một cơn gió xoáy rời khỏi căn phòng, đi lướt qua Ứng Trầm đang chờ ở ngoài viện.
Ứng Trầm: “…”
Đứa con bất hiếu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây