"Không sai, ta còn đang lo lắng khách nhân giang hồ e ngại Võ Lâm Minh, không cho ta mặt mũi này, tin tức linh vật vừa truyền ra, chỉ sợ Võ Lâm Minh cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội.”
Ôn Trứ Chi: "Nhưng linh vật cũng không tồn tại.”
"Có tồn tại hay không đã không còn quan trọng nữa rồi.” Lục Kiến Vi cười khẽ: “Muốn giội nước bẩn lên người ta, muốn bức bách ta rời khỏi giang hồ, nào có chuyện dễ dàng như vậy?”
Nữ tử nghiêng người dựa vào giường êm, giữa lông mày đều là hăng hái đã nắm chắc thắng lợi trong tay, khí thế tiêu sái tự nhiên đánh thẳng vào trong lòng hắn.
"Vi Vi.” Ôn Trứ Chi đưa tay giữ chặt mép giường, giọng nói trầm ổn: "Lễ khai trương của ngươi chắc chắn sẽ cực kỳ đặc sắc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây