“Lục chưởng quầy.” Ôn Trứ Chi mở miệng: "Người của Diêu gia rất đông, nhiệm vụ làm kiếm khí tầm thường này bình thường sẽ giao cho người của dòng phụ chia nhau làm, phạm vi sẽ thu nhỏ lại. Mặc dù đều cùng một tộc, nhưng kỹ thuật đúc của mỗi người cũng sẽ khác nhau, thói quen sẽ tạo nên một số chi tiết khác biệt, người ngoài không thể nhìn ra, nhưng không trốn được mắt của thợ lành nghề.”
Lục Kiến Vi hiểu ý: “Ý của ngươi là tìm được thợ đúc đã rèn lô kiếm này thì rất có thể sẽ tìm được người mua.”
“Đúng vậy.”
“Để ta suy nghĩ một chút.”
Lục Kiến Vi không lập tức quyết định, chuyện phải làm còn rất nhiều cho nên nàng phải suy nghĩ xem hành trình đi Thương Châu này có đáng giá hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây